Nói đến đàn piano là người ta nghĩ ngay đến những hộp gỗ sáng bóng tuyệt đẹp, những phím trắng đen cách điệu. Trên hết là những bản nhạc du dương, lúc cao vút khi thì trầm lắng, nguồn cảm hứng bất tận đánh thức tâm hồn biết bao người. Nhưng không chỉ có thế, nhắc đến đàn piano người ta còn nhớ đến những câu chuyện đời thường cảm động. Từ những con người, số phận được gắn kết yêu thương qua những phím đàn.
Bạn đã bao giờ nghe đến câu chuyện về chiếc đàn piano màu gụ đỏ?
Câu chuyện về một người bà đã mất cả năm trời viết thư thuyết phục người bán để được mua trả góp cây đàn piano cũ màu gụ đỏ.Và thêm bốn năm ròng rã bà nhịn ăn, chắt chiu từng đồng tiền bán trứng trả góp cho người bán như đã hứa.Tất cả những điều bà làm chỉ vì tình yêu thương, sự tin tưởng khi bà nhận thấy được niềm đam mê âm nhạc mãnh liệt của cô cháu gái. Và đúng như niềm tin của bà, chẳng bao lâu sau, với cây đàn piano cũ, cô bé đã trở thành một nghệ sĩ piano thực thụ. Tiếng đàn của cô thánh thót, trong trẻo, vang xa. Đánh thức tâm hồn của biết bao người yêu nhạc.Tiếng đàn chất chứa niềm đam mê, tình yêu thương và sự biết ơn của cô bé với bà. Người đã dành những điều tuyệt vời nhất cho cháu gái của mình.Đó là câu chuyện cảm động về tình yêu, tình thương, niềm đam mê. Và cũng là cổ tích kì diệu từ chiếc đàn piano.
Câu truyện về cô bé khiếm thị với chiếc đàn piano.
Cô bé khiếm thị không thể tự mình học đàn mặc dù cô vô cùng yêu thích. Ngày ngày cô chỉ làm khán giả của người anh. Người đang ôn luyện cho kì thi quan trọng. Nhưng bất chợt, người anh bị tai nạn gãy tay và vô cùng tuyệt vọng. Để chứng minh cho anh thấy, âm nhạc không chỉ dựa vào đôi tay mà là cảm nhận của trái tim. Cô bé đã ngày ngày miệt mài tập đàn. Và chính cô là người đoạt giải nhất cuộc thi mà người anh đã bỏ lỡ.
Tuy câu chuyện kết thúc buồn, khi cô gái ra đi vì căn bệnh quái ác, để lại tiếc nuối cho người anh và người yêu piano từng biết đến cô. Nhưng ý nghĩa của nó lại vô cùng sâu sắc. Đó là bài học cho những con người biết vượt khó để đứng lên. Con người không ai là hoàn hảo cả, nhưng đôi khi chính sự không hoàn hảo đó lại là động lực để họ đứng lên, và thực hiện đam mê. Chỉ có niềm đam mê mới mang đến thành công. Và âm nhạc chính là cảm hứng bất tận của cuộc sống.
Và cuối cùng, câu chuyện tác giả muốn nói đến, chính là câu chuyện về cô gái câm và chiếc đàn piano.
Lại là một câu chuyện khác về niềm đam mê, sự vượt khó của những con người hết sức bình dị giữa đời thường.
Cô bé câm lớn lên trong vòng tay của người cha. Mẹ bỏ đi vì cha cô quá nghèo và cô bị câm. Cô học trong một trường dành cho người khuyết tật ở Đức. Khi người cha biết mình bị bệnh và sẽ không qua khỏi, cô được mẹ đưa về nuôi trong thời gian chờ được ở nội trú trong trường. Ngày ngày cô thu mình trong phòng, không tiếp xúc với ai. Thứ duy nhất cô hứng thú đó chính là cây đàn piano trong nhà mẹ. Nhưng mỗi khi cô chạm vào chiếc đàn là mẹ lại mắng, sợ cô làm hỏng đàn. Chỉ đến một ngày, nửa đêm người mẹ thức dậy và bất ngờ khi nghe thấy tiếng đàn piano của cô bé. Một bản nhạc buồn da diết, như cứa vào tâm can. Tiếng đàn đã đánh thức tình yêu đã được chôn dấu từ rất lâu của người mẹ. Và cũng là lời chia tay cuối cùng của cô bé dành cho người cha, ông đã ra đi vĩnh viễn.
Câu chuyện vô cùng cảm động này đã lấy đi nước mắt của biết bao người. Và là lời nhắn gửi đến những ai vì của cải vật chất mà nỡ quên đi những người mình từng yêu thương. Đôi khi, từ những thứ không hoàn hảo sẽ mang đến những điều kì diệu cho bạn. Hãy để âm nhạc, đánh thức tình yêu thương trong con người của bạn. Trên thế giới, cứ mỗi cây đàn piano khác nhau, đều mang đến những điều kì diệu. Vì vậy, hãy sở hữu chúng và kể cho người thân bạn bè những câu chuyện đó. Dạy cho con bạn những bài học, những đức hi sinh, hay những món quà từ cuộc sống.
(st)